Tiểu Miêu Miêu lắc đầu, nói với vẻ thương tiếc: "Khoe tình cảm, đáng xử trảm!"
Trì Húc: "..."
Nếu bàn về chuyện khoe tình cảm, ai có thể so được với Hạ Kỳ và Tiểu Miêu Miêu. Nếu cậu ta đáng bị chém đầu, vậy thì Hạ Kỳ và Tiểu Miêu Miêu chẳng phải đã bị chém từ lâu rồi sao?
Trì Húc không phản bác lại Tiểu Miêu Miêu, bởi vì cậu ta đột nhiên phát hiện một chuyện vô cùng thú vị.
Trì Húc nói với vẻ giễu cợt: "Hạ Kỳ, Miêu Kỳ Phong là chú út của Tiểu Miêu Miêu. Vậy nếu em cưới Tiểu Miêu Miêu, có phải nên gọi Miêu Kỳ Phong là chú út không?"
Câu hỏi của Trì Húc khiến mọi người ở đây đều sửng sốt. Trước nay dường nhưng không ai trong số bọn họ nghĩ tới vấn đề này.
Người phản ứng đầu tiên lại chính là Miêu Kỳ Phong, Miêu Kỳ Phong cười ha hả, vui sướng khi có người gặp họa mà nói: "Ha ha, Hạ Kỳ, sau này thấy tớ thì nhớ chào chú út nha!"
"Ai bảo cậu kiêu ngạo, ai bảo cậu làm giá. Rốt cuộc cũng phải gọi tớ là chú út như thường. Ha ha..."
สนับสนุนนักเขียนและนักแปลคนโปรดของคุณใน webnovel.com