Tiểu Miêu Miêu cúi đầu, bàn tay nhỏ bé trắng trẻo trải hai chiếc lá gói bánh ú ra, chậm rãi nói: "Cô vừa nãy bảo phải gập lá bánh ú thành hình chóp nón trước."
Tiểu Miêu Miêu cũng chỉ hiểu được sơ sơ thôi, bảo cô bé tự gói bánh ú thì vẫn còn khó. Dù cô bé làm kiểu gì, hai chiếc lá gói bánh ú kia cũng không chịu nghe lời, nhất quyết không chịu tạo thành hình chóp nón.
Lông mày của Tiểu Miêu Miêu bắt đầu nhíu lại… Cuối cùng Tiểu Miêu Miêu hơi mạnh tay làm một chiếc lá thủng mất một lỗ lớn. Hạ Kỳ chứng kiến toàn bộ quá trình gói bánh ú của Tiểu Miêu Miêu, nghe thấy tiếng lá rách, gò má Hạ Kỳ khẽ phồng lên.
Tiểu Miêu Miêu ủ rũ quay đầu lại, tủi thân nhìn Hạ Kỳ: "Thất cách cách…"
Giọng nói mềm mại mang theo sự nũng nịu làm trái tim Hạ Kỳ mềm nhũn ra ngay lập tức.
"Em nói cách làm đi, để Thất cách cách gói cho."
"Vâng ạ."
Tiểu Miêu Miêu cười tít mắt lại nhét đám lá gói bánh vào tay Hạ Kỳ.
สนับสนุนนักเขียนและนักแปลคนโปรดของคุณใน webnovel.com