"Được rồi, được rồi. Con cũng nói bớt nói vài câu đi. Cậu ta nói Tiểu Ái như vậy là không tốt, trong lòng con biết là được, không cần phải tranh luận với cậu ta làm gì. Sau này, không dùng được người này thì đừng dùng. Con đó chỉ ác miệng thôi cho nên mới luôn khiến người khác hiểu lầm."
Mẹ Tô có có chút bất đắc dĩ nhìn Tô Tô. Bà cảm thấy khá lo lắng thay cô. Rõ ràng là một người tốt làm nhiều chuyện tốt như vậy, nhưng lại cứ để người bên ngoài đồn đại cô là một ma đầu giết người không chớp mắt, nào là ích kỷ vụ lợi, nào là kiêu căng ngạo mạn, tất cả đều là hiểu lầm. Thật ra nguyên nhân lớn là do Tô Tô ác miệng.
Bị mẹ Tô nói như vậy, Tô Tô cũng không nói gì. Cô bế Tiểu Ái, thở hổn hển đi vào trong rèm. Cô ngồi xuống chơi với Thiên Tứ. Trên đời này đa số các bà mẹ khi nghe thấy con mình bị hiểu lầm đều sẽ cảm thấy đau lòng khó chịu, hận trên người không mọc thêm tám cái miệng để thanh minh cho con mình.
Tô Tô như vậy, mẹ Tô cũng thế.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com