"Người này là mình hả trời?"
Hàn Sâm cảm thấy khó mà tin nổi, từ khi nào mà bản thân lại chói sáng rực rỡ thế này, biên tập kiểu này làm hắn xem mà phải thấy ngượng đây này.
Lúc đấy, Hàn Sâm chỉ muốn giúp đỡ mấy đứa bé trong khả năng có thể. Tuy cảnh cuối trông khoa trương bi tráng thế thôi, thực ra lúc sắp rơi xuống đất thì hắn đã đạp tên Tu La xuống dưới, còn mình thì vỗ cánh bay đi, căn bản chẳng có chút nguy hiểm nào cả.
Dù sao thì cơ thể người Tu La cũng bằng máu thịt, mà gã đã bị thương rất nặng cho nên mới té chết thẳng cẳng như thế.
Hàn Sâm biết bản thân khá may mắn. Nếu như tên Tu La đó không bị thương nặng từ trước thì hắn căn bản không phải là đối thủ của tên Tu La đó, có chạy thoát được hay không cũng khó mà nói trước.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com