"Đã biết." Phó Giai Đồng không kiên nhẫn nói.
Biết ngay là cha ruột cô ta vô dụng mà!
Vì sao cô ta không phải con gái ruột tổng thống chứ?!
…
Về phòng ngủ của mình, Phó Giai Đồng hung hăng đập một cái bình hoa cổ xuống đất vẫn thấy không hết hận tí nào.
Mà Chung Tú Na chờ trong phòng cô ta, nghe tiếng đồ sứ vỡ vụn vang cực lớn mà giật mình, cúi đầu không dám lên tiếng.
"Bác tổng thống phải hai tuần lễ nữa mới về! Không được, tôi không thể chờ được nữa, nhất định tôi phải dạy dỗ con tiện nhân Lạc Thần Hi kia cẩn thận!"
Huống hồ, cho dù ngài tổng thống trở về, nể tình cảm hai nhà, cũng sẽ khuyên cô ta nhẫn nhịn một chút.
Mà cô ta… chỉ muốn Lạc Thần Hi rơi xuống vũng bùn, không thể đứng dậy được!
Cô ta liền nói Chung Tú Na một cách hung hăng, "Cô bị ngu à? Ngẩn người làm gì? Còn không mau nghĩ một chút biện pháp!"
Trên trán Chung Tú Na cũng đầy mồ hôi lạnh.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com