"Ưm... Mục Diệc Thần, mau trả điện thoại cho em..."
Trên giường lớn khách sạn, Lạc Thần Hi một tay nắm chặt chăn che kín ngực, một tay đưa ra muốn lấy lại điện thoại trong tay Mục Diệc Thần.
Nhưng Mục Diệc Thần nâng tay lên một chút, cô đã không với tới.
Hắn cực nhanh nhắn cho Thịnh Dục một tin nhắn, kéo số hắn ta vào danh sách đen, sau đó ném luôn điện thoại lên ghế salon.
Toàn bộ động tác nước chảy mây trôi, không gặp bất kì trở ngại nào.
Sau khi hoàn thành, hắn lập tức trở lại giường, bắt lấy cổ tay Lạc Thần Hi, ép thân thể mềm mại của cô xuống.
"Tốt rồi, đồ ngốc, hiện tại không có ai quấy rầy chúng ta nữa, chúng ta tính sổ cẩn thận một chút…"
"Tính… Tính sổ cái gì đây, Mục Diệc Thần, anh…anh thả em ra! Kể cả là tính sổ, cũng phải là em tính sổ với anh mới đúng? Anh ngày nào vậy mà… Ô ô!"
Nói còn chưa dứt lời, cánh môi phấn nộn của cô đã bị hắn hôn xuống, một chữ cũng không thể nói ra.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com