Ánh mắt của Mục Vi Vi rơi vào khuôn mặt tuấn mỹ của Phó Lâm Sâm.
Gương mặt kia, mỗi một tấc tỉ lệ đều vô cùng hoàn mỹ, giống như là một tác phẩm nghệ thuật.
Cho dù là thường thấy hai anh trai vô cùng hoàn mỹ trong nhà, Mục Vi Vi vẫn không thể không thừa nhận, tên này mang dáng vẻ hồ ly nhưng thực chất lại là mặt người dạ thú...
Chỉ cần nghĩ đến Phó Lâm Sâm rất nhanh sẽ biến thành trò cười của tất cả mọi người qua đường, Mục Vi Vi cảm thấy hết sức kích động.
Mục Vi Vi cầm bút đánh dấu, đi đến trước mặt Phó Lâm Sâm, bỗng nhiên phát hiện ra một vấn đề nan giải ngoài dự liệu.
Phó Lâm Sâm vì phải đi ngủ, buông thành ghế xuống cho nó ngả về phía sau.
Máy bay tư nhân không có những hành khách khác, không gian thoải mái, cho nên anh ta chỉnh cho ghế về dạng nửa nằm, so với tư thế nằm thì cũng không khác biệt quá lớn.
Hơn nữa là chân của anh ta đặc biệt dài, còn vươn về phía trước, Mục Vi Vi muốn với đến mặt anh ta, thật sự là có chút khó khăn...
Support your favorite authors and translators in webnovel.com