Hạ Cẩn Tư có chút ngoài ý muốn, liếc nhìn Mục Diệc Thần một cái.
''Thế nào? Cậu cảm thấy Đường gia có vấn đề? Tôi thấy, có lẽ đơn thuần là cậu suy nghĩ quá nhiều thôi? Đường gia bắt cóc Thế Huân có ích lợi gì với bọn họ chứ? Cái này phần lớn là chuyện do cấp dưới làm ra, xem bộ dáng của Đường lão gia tử, cũng xác thực là không giống như đã biết trước tình hình.''
Mục Diệc Thần nghĩ nghĩ, chậm rãi mở miệng: ''Có lẽ là do tôi thật sự suy nghĩ nhiều rồi.''
Không thể không thừa nhận, Hạ Cẩn Tư nói quả thật rất có đạo lý.
Hạ Cẩu Tư nói: ''Đoán chừng không bao lâu nữa sẽ có tin tức thôi, xem trước xem Đường lão gia tử nói thế nào rồi hẵng bàn sau.''
Mục Diệc Thần gật gật đầu.
Vừa quay đầu lại, liền nhìn thấy bộ dáng hơi hơi thất thần của Lạc Thần Hi, hắn cho rằng lời nói vừa rồi của mình dọa đến cô, liền khẩn trương trấn an cô.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com