Ngày thứ hai, Lạc Thần Hi gọi điện thoại cho Phương Tử Thiến.
"Tiểu Thiến Thiến à, chuyện ngày hôm qua mà cậu nói đấy. . ."
Ngày hôm qua sau khi dỗ dành bánh bao nhỏ ngủ xong, thì cô nhìn máy vi tính nguyên một buổi tối.
Cuối cùng, không thể không thừa nhận linh cảm của bản thân khô cạn.
Thời gian thi bán kết chỉ còn hai mươi ngày mà thôi, thời gian của cô không còn nhiều nữa, hai ngày tiếp theo nhất định phải thiết kế xong hết tất cả.
Dù cho đi tìm những loại thiếu gia nào đó, nghe thấy có chút không đáng tin, nhưng bây giờ dù chỉ là ngựa chết cũng phải coi như ngựa sống.
Phương Tử Thiến hừ một tiếng: "Thế nào? Rốt cục cũng nghĩ thông suốt rồi sao? Biết tớ nói đúng rồi chứ gì?"
Lạc Thần Hi cười lấy lòng mà nói: "Tiểu Thiến Thiến cậu đúng là đoán trước tiên cơ mà, tớ tự ti không thể nào bằng được. Vậy ngày nào cậu rảnh thì đưa tớ đi Secret nhé?"
"Ngày hôm nay được nè. Buổi tối chúng ta gặp nhau ở cửa của Secret đi!"
Support your favorite authors and translators in webnovel.com