webnovel

Khu Vui Chơi Đáng Sợ

  Phong Bất Giác năm nay hai mươi bốn tuổi, là một nhà văn trinh thám. Một ngày, anh đột nhiên phát hiện bản thân đã mất đi cảm giác "sợ hãi". Phong Bất Giác đến bệnh viện kiểm tra thì phát hiện ra vấn đề lớn. Chụp cộng hưởng từ hiển thị một bóng mờ trên đại não của anh, ở gần hạch hạnh nhân, không loại trừ khả năng đó là khối u. Hai tháng trôi qua, bóng mờ trên não bộ của Phong Bất Giác vẫn không có gì thay đổi, không trở thành ác tính, cũng không thu nhỏ hoặc biến mất, các chỉ số kiểm tra sức khỏe khác đều hoàn toàn bình thường. Mất đi sự sợ hãi là triệu chứng duy nhất, hơn nữa không ai có thể nói rõ liệu anh có chết hay không, hoặc có thể sống thêm được bao lâu, vậy thì cứ để mặc cho số trời. Một lần vô tình nhìn thấy quảng cáo Close Beta của game “Khu vui chơi đáng sợ”, anh quyết định bỏ một số tiền lớn ra mua khoang game về chơi. Mục đích tham gia game này của Phong Bất Giác không chỉ đơn giản là "chơi", mà chủ yếu là muốn bị "dọa". Anh mang tâm trạng dù hết thuốc chữa cũng phải thử một lần, tìm lại cảm giác sợ hãi cho bản thân.

San Tian Liang Jiao · สยองขวัญ
เรตติ้งไม่พอ
563 Chs

Chương 547: “Động viên” trước cuộc thi

บรรณาธิการ: Nguyetmai

Ngày mùng tám tháng Sáu, một chiều Chủ Nhật, trong phòng ghi hình gameshow của đài truyền hình nào đó.

Phong Bất Giác ngồi trong một phòng nghỉ, chờ để chuẩn bị ghi hình "Vòng hồi sinh Tôi là tác giả".

Mấy phút trước, thợ trang điểm của ê kíp bước vào trang điểm sơ trên mặt anh một lúc, cũng giúp anh chỉnh lại kiểu tóc, sau đó rời đi. Lúc này trong phòng chỉ còn lại một anh trai quay phim. Xuất phát từ yêu cầu quay phim, trừ khi anh Giác đi tới nhà vệ sinh, bằng không ông anh này cơ bản sẽ luôn đi theo anh.

Đây cũng là một cách quay phim tương đối phổ biến hiện nay, kết hợp gameshow và truyền hình thực tế với nhau, thông qua việc quay lại sự tương phản giữa "trên sân khấu và dưới sân khấu", tạo ra một cảm giác chân thật.

Nhưng trên thực tế... cũng không quá thật, thứ nên cắt bỏ thì vẫn sẽ cắt bỏ lúc biên tập...

Cốc cốc…

Bỗng nhiên có tiếng gõ cửa vang lên.

"Mời vào." Phong Bất Giác thuận miệng đáp một tiếng.

ตอนที่ถูกล็อกไว้

สนับสนุนนักเขียนและนักแปลคนโปรดของคุณใน webnovel.com