webnovel

Chapter 1

Tôi đã mơ về kiếp trước của mình và biết được bản thân từng đọc một cuốn tiểu thuyết. 'Sự tàn phai của hoa hồng' nói về bộ ba nhân vật chính Wybert Willise, Grant Everlye và Edith Hamptone. Chuyện tình tay ba của họ rất phức tạp với cái kết là cả ba cùng quá đời. Grant, một công tuớc, đã kết liễu đời mình vì hiểu lầm Edith đã đến với Wybert. Edith vì quá đau lòng đã đi theo Grant. Wybert cuối cũng cũng tự kết liễu vì quá cô đơn. Tôi đã từng rất thích cặp Grant và Edith.

Họ là cặp đôi tôi yêu thích nhất, có thể bỏ cả ngày để chứng minh họ hợp với nhau. Mà tôi, đã xuyên không vào cuốn tiểu thuyết với vai trò của Alfreda Everlye, chị gái của Grant, một người được nhắc đến rất ít. Cuộc đời này tôi quyết định sẽ tạo con đường suông sẻ cho cặp đôi tôi yêu thích. Vậy nên tôi mới phải tìm cách để ngăn cách Wybert xen vào chuyện tình cảm giữa Grant và Edith. Mà hôm này là ngày đầu tiên tôi chính thức gặp Wybert vì Grant đã mời Wybert về.

"Chị ơi! Cậu ấy đến rồi" Một cậu bé chạy vào gọi

"Chị biết rồi, Grant" Tôi đáp lại. Thế là tôi dắt tay Grant đi xuống nhà.

"Chị Alfreda!" Một cô bé hởn hở chạy đến ôm tôi

"Buông chị ra nào, Edith" Tôi gỡ tay con bé ra. "Em là hoàng thái tử Wybert Willise đúng ko?" Tôi hỏi đứa trẻ tóc vàng kìa

"Vâng! Em là Wybert" Thằng bé đáp lại một cách lúng túng

"Cảm ơn em đã giúp đỡ Grant và Edith" Tôi nói với thằng bé. Mắt cậu bé ấy sáng lên từ nãy đến giờ, không biết thằng bé đang gặp vấn đề gì? "Em ổn không hả, hoàng thái tử?"

"Em ổn thưa chị. Nhưng chị đừng gọi em là hoàng thái tử, gọi Wybert là được rồi"

"Rồi, vậy là Wybert. Mấy đứa đi đi." Tôi nói với cả ba đứa rồi cả ba đứa cùng nhau đến thư viện. Hoàng thái tử Wybert có mái tóc vàng óng ả và đôi mắt vàng đều là biểu tượng của hoàng gia.

Cậu bé sẽ có một tương lai đau khổ khi hoàng tộc bị ám sát năm cậu lên 10. Tất cả mọi người đều xa lánh cậu nhóc trừ Grant và Edith. Sau đó tình bạn của họ được thắt chặt rồi đến một thời điểm bọn họ đã rơi vào tầm giác tình yêu. Tôi phải thay đổi tương lai của cậu bé. Trước tiên là phải cứu được hoàng tộc khỏi bị ám sát. Hình như người ám sát hoàng tộc là vương quốc láng giềng Argar. Họ đã gửi đơn liên hôn với Wybert cho công chúa của họ. Và trong bữa tiệc gặp mặt, vì Wybert bận nên đã không đến dự. Một kẻ phản bội nào đó cấu kết với Argar để hạ độc hoàng tộc.

Để ngăn chặn thì phải tìm ra tên phản bội vào ba năm sau. Sau đó ngăn không cho vương quốc Argar liên hôn với Wybert.

Có rất nhiều việc phải làm nên tôi quyết định sẽ nghỉ ngơi. Khác với bọn trẻ mới 7 tuổi, tôi đã 14 tuổi rồi. Lịch trình của tôi khá bận rộn vì phải tham dự tiệc trà của các phu nhân và tiểu thư quý tộc. Và tôi còn phải chơi với cặp sinh đôi kém tôi 4 tuổi là Friede và Harold. Bọn nhỏ dù đã 10 tuổi nhưng vẫn còn trẻ con lắm. Giờ thì tôi nên nghỉ ngơi rồi.

Đến giờ hoàng thái tử quậy trở về, cả gia đình tôi ra đóng tiếp. Grant và Edith thì vẫn tay bắt mặt mừng với Wybert. Còn Friede và Harold thì liên tục trả hỏi Wybert đến khi tôi can ngăn. "Cảm ơn ngài đã giúp đỡ còn ta thưa hoàng thái tử." Cha tôi trịnh trọng nói. Wybert thì vẫn thái độ không có gì mà đi về. Trước khi về, cậu bé còn nói với tôi:

"Chị! Lần sau em đến chị ngồi chung với tụi em được ko?"

"Được thôi!" Sau đó Wybert bước ra khỏi dinh thự.

"Sao ta có cảm giác mình sắp mất đứa con gái thế nhờ" Cha tôi nói

"Không có chuyện đó đâu" Mẹ tôi ngay lắp tức phản ứng lại

"Con sẽ không đi đâu đâu cha" Tôi an ủi ông.

…........

Mấy ngày sau, Wybert lại đến nhà tôi. Lần này tôi ngồi chung với bọn trẻ. Ba đứa nó vẫn trò chuyện với nhau rất vui vẻ, chỉ có cái là Edith đang ngồi trong lòng tôi. "Sao cậu lại ngồi trong lòng chị tớ hả Edith" Grant bất bình nói

"Tại chị ấy cho phép mà, cứ ngồi thôi" Edith nhởn nhơ nói. "Em nói đúng ko chị?"

"Đúng rồi, chị cưng em nhất đó"

"Thật sao chị!" Edith nhân cơ hội này sà vào lòng tôi nhiều hơn, còn tôi chỉ biết bất lực

"Tôi là em trai chị ấy mà còn chưa được như vậy bao giờ" Grant nói

"Chịu! Chị không biết gì cả"

"Chị ơi! Em không hiểu phần này" Nãy giờ Wybert rất im lặng, chăm chú đọc cuốn sách của mình thì giờ đã lên tiếng để hỏi tôi

"À! Ý nói là lục địa được 8 nước cùng nhau trị vì" Thằng bé đang đọc về lịch sử nhỉ? Đó là một phần học tập của hoàng thái tử

Thế là bốn người bọn tôi học đến chiều. Đến giờ hoàng thái tử về. "Tạm biệt!" Chúng tôi chào tạm biệt Wybert.

"Vậy là hôm nay em ngủ với chị được mà đúng ko?" Edith nói vậy là vì em ấy được ở nhà tôi trong một tháng vì giá đình hầu tước Hamptone đã đi du lịch và gửi Edith ở nhà tôi.

"Không đuợc, chị ấy phải ngủ với tớ" Grant nói

Để ngăn cản cuộc tranh cãi, tôi đành lên tiếng. "Edith sẽ ngủ với chị còn em thì về phòng mình mà ngủ" Grant có chút không cam lòng nhưng vẫn nghe theo tôi. Còn Edith thì mừng rỡ và bám chặt vào tôi.