webnovel

chương 7 điều kiện

- Tôi đã tới, cảm ơn quý cao tầng đã mong chờ.

Cửa đẩy ra một khắc kia thân ảnh đẹp đẽ khí thế bức người diện trên đôi giày cao gót màu đen bước chân trầm ổn đi tới. Ánh mắt mọi người tập trung về phía cửa, bị dung nhan kia làm cho thoáng xửng sốt.

- Thật ngại quá đã để các vị đợi lâu, ngược lại sẽ đem tới cho các vị một chút hài lòng.

Chủ Tịch Diệp Cảnh Hoài ánh mắt có hơi chút ngạc nhiên nhìn cô gái vừa bước vào, tuy đã nói qua để cho cô  hóa trang, ngược lại không ngờ có thể hóa trang thành thục như vậy.

Ông vừa rồi cũng đang khó xử, ngộ nhỡ cô bé này không tới, thật đúng là có chuyện để nói. Bây giờ người đã tới rồi, ông coi như đã có cái bậc để lui xuống.

- Kim tiểu thư mời ngồi tôi cũng thật sự nói thẳng, không biết chuyện chúng ta nói đã tiến triển tới bước nào.

- Chủ Tịch Diệp không cần nóng vội, sẽ tới, trước tôi giới thiệu một chút tôi là Kim Cơ Băng đây là trợ lí của tôi Nghinh Hậu.

Nghinh Hậu nội tâm quả thực muốn hỏng mất, cô chưa bao giờ nghĩ mình có thể được giới thiệu trịnh trọng như vậy trước mặt một đống quan to như vậy trên thương trường.

Nhưng là được Minh Phượng dặn dò cặn kẽ như vậy, cô điềm đạm gật đầu trước các mặt cao tầng.

- Hân hạnh gặp qua các vị.

Sau đó không nhanh không chậm tiến tới ghế phụ ngồi xuống, kể cả là trợ lí cũng phải có khí thế của người trợ lí,vô cùng cẩn trọng có trên dưới không quá khúm núm. Đây cũng là Minh Phượng đã dặn dò qua, Nghinh Hậu cảm thấy vô cùng may mắn, cô biết Minh Phượng đang âm thầm đào tạo cô.

Không khí trong phòng họp bỗng chốc thay đổi vì sự có mặt này của hai người đẹp, có người không vui, cũng có người mong đợi.

- Không nghĩ đến Chủ Tịch lại mời đến một Đại diện xinh đẹp trẻ tuổi như vậy, ngược lại thật là chờ mong có thể nhìn thấy năng lực của Kim tiểu thư, không biết cô lấy đâu tự tin bảy ngày có thể giải quyết xong việc này.

Văn Vũ châm trọc cười, lão không tin chuyện này một cái người trẻ tuổi có thể làm nên trò chống gì.

- Để quý cao tầng đây chờ mong rồi, tôi ngược lại thật sự

nghĩ hai điều kiện của tôi quá rẻ so với lợi ích lần này tôi có thể lấy về cho công ty rồi.

Minh Phượng có một nguyên tắc nghi thì không dùng, mà dùng thì sẽ không nghi. Nghi ngờ cô thì cũng thôi đi, còn muốn châm trọc cô, tưởng rằng cô dễ bị đánh phủ đầu như vậy sao.

- Hừ cô còn chưa thể hiện thực lực của mình đâu, lại muốn bàn điều kiện thêm nữa đúng là trẻ chưa trải sự đời.

- Ồ!!! Phó Tổng Giám Văn đúng không, đại danh quả thực rất nổi tiếng, ngược lại tôi cũng rất chờ mong được chứng kiến tài năng của Phó Tổng giám Văn, có phải hay không Phó tổng Giám Văn không ưa thích tôi có thể lật lại

bản án của Kì Khang???

Minh Phượng bị chất vấn mà không nguy, tự tin kèm theo một chút châm trọc nhìn Văn Vũ, lão cáo già đợi cô nắm được điểm yếu kia của lão, lúc đấy đừng nước mắt nước mũi tới tìm cô.

- Hừ! Ếch chết tại miệng..

Văn Vũ bị khinh bỉ như thế đương nhiên rất tức giận, nhưng lão nhịn xuống. Lão rất rõ ràng bản thân hiện tại không thể thể hiện một chút sai lầm nào. Không thể để mọi người chĩa hướng ngược về lão, đúng là nghé con không sợ cọp, lão có vô vàn cách xử lí một cái nhóc con.

Bao nhiêu năm qua lão chẳng qua dựa vào mối quan hệ chú chi thứ bên nhà Diệp Cảnh Hoài mà tài năng dùng hết vào âm hiểu sảo trá một đời mà leo tới mức này không ngờ lại bị một cái trẻ ranh chọc vào năng lực của lão, lão thề phải đích thân hành hạ cái không biết nhìn đời này.

Văn Vũ bị mình chọc đến vậy có thể nhịn xuống, Minh Phượng cũng âm thầm nhắc nhở chính mình, mấy lão quái vật bất tử kia trèo địa vị này không mấy ai là kẻ không có đầu óc cả.

Minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng, không có mấy ai là kẻ đứng đắn, nên lưu ý sau lưng mấy lão đầu sẽ giở trò.

- Kim Tiểu thư cô có thể nói ra điều kiện hay không?

Đại diện của Mạc Khang sốt ruột lên tiếng, không hiểu sao có chút vô cùng chờ mong, nhìn biểu hiện bình tĩnh của cô gái kia không hiểu sao lại đáng tin tưởng như vậy.

- Hai điều kiện trước tôi đã nói. Thứ nhất tôi muốn làm Người

Đại diện, thứ 2 có quyền lựa chọn nghệ sĩ, trợ lí của riêng mình. Thứ ba…  - Minh Phượng cười lạnh nhìn Hạ Viên Tài

- Tôi muốn nghệ sĩ của tôi có tài nguyên ngang bằng với nghệ sĩ của Giám đốc Hạ

Diệp Cảnh Hoài thế nhưng nghe đến điều kiện thứ ba tâm đã rất nhanh làm ra một cái quyết định. Chuyện này nếu giải quyết tốt, năng lực như vậy có thể tới kìm hãm một cái Hạ Viên Tài, một công đôi việc không hề mất mát, ngược lại có thể là một chuyện tốt.

- Dựa vào cái gì cho cô lựa chọn tài nguyên ngang tôi

Giám đốc điều hành Hạ Viên Tài tự nhiên bị điểm tên rất nhanh bật dậy phản ứng, ông còn chưa lên tiếng đâu, nằm không cũng bị trúng đạn, nho nhỏ một cái người ngoài, vừa vào còn muốn đòi cái quyền lợi nắm tài nguyên ngang bằng ông sao ông có thể chịu được.

Hạ Viên Tài tức đến mặt mũi cũng vặn vẹo rồi. Ông ở công ty vênh váo với rất nhiều đại diện khác vì quyền lựa chọn tài nguyên, nên dưới tay ông mới có một nghệ sĩ tuyến một như Kì Khang, ba cái tuyến hai hot như Nhược Yên, Húc Phượng, Đỗ Tư Tư cùng với vài cái nghệ sĩ tuyến ba triển vọng vô cùng.

- Dựa vào năng lực của tôi có thể tẩy trắng cho nghệ sĩ của ông.

Hạ Viên Tài khóe môi giật giật, nói đến mức này đúng là không xem mặt mũi của ông ta ở đâu. Mọi người cũng  bị dăm ba lời nói của cô khiếp sợ.

- Cô lấy đâu ra tự tin mình có năng lực ấy, ngộ nhỡ không tẩy trắng được cho Kì Khang cô…

Cổ đông Đồng Vạn Xuyên nhíu mày không vui, còn chưa dứt câu đã nghe cô cắt ngang

- Không có ngộ nhỡ, người khác không làm được không có nghĩa tôi không làm được – Minh Phương tự tin khẳng định năng lực của mình, thói quen này qua nhiều năm lăn lộn trong thường trường mà thành.

Khí thế bức người áp đảo của cô lại càng khiến mọi người càng thêm tò mò, không biết Chủ tịch đào đâu ra một cái tài năng trẻ như vậy.

 Ở cuối phòng Kì Khang ánh mắt lóe sáng nhìn người đại diện

xinh đẹp kia

- Kim tiểu thư tôi sẽ căn cứ theo tài năng của nghệ sĩ, có thể đưa cho cô tài nguyên ngang bằng Giám đốc Hạ tôi cam đoan sẽ làm được.

Diệp Cảnh Hoài tuy nói sẽ đáp ứng điều kiện thứ 3 của cô nhưng cũng chỉ giới hạn tài nguyên cho cô ở mức năng lực của nghệ sĩ đạt được mà thôi.

Cô suy nghĩ một chút quyết định tạm thời thỏa hiệp, dù sao nghệ sĩ của cô sắp quyết định cũng đều là tài năng trẻ chưa nổi tiếng nhiều, bản thân cô cũng có rất nhiều cách tìm tài nguyên phát triển cho từng người, chưa cần

nóng vội trở mặt với Diệp Cảnh Hoài.

- Được. Tôi có thể mượn máy chiếu của quý công ty chứ?

- Đương nhiên Kim Tiểu thư mời.

- Cảm tạ!

Minh Phượng mạnh mẽ bước tới máy chiếu, ánh mắt đưa nhanh nhìn về phía Kì Khang, nhìn thấy một chút chờ mong trong đó cô hơi gật đầu xong cực kì thành thục, chuyển kết nối từ máy chuyên dụng của công ty sang chiếc

laptop mà cô mới mua.

Sau vài động tác kết nối một đoạn video nhanh chóng được hiện ra.

Chân dung một tiểu thương đang ngồi bán hàng hóa bên cạnh có một bàn trà nhỏ. Cuộc trò chuyện cũng nhanh chóng vang lên trong phòng họp.

" Cô hỏi về Lão Tiếu đó ư? Lão ta mà biết thương con thì đã không khiến mẹ con nó rơi vào mức đường cùng như thế"

"A Chú Ngô chú biết chuyện gì đúng không, không tin được nha, nhân dân cả nước rất quan tâm đến chuyện này ai cũng đều nói Lão Tiếu rất thương con gái, dám đứng ra vạch mặt kẻ xấu"

Người con gái trong video là Nghinh Hậu, cô được Minh Phượng tỉ mỉ chỉ dẫn rồi tiến hành đi thăm dò các hàng xóm xung quanh của nạn nhân. Quả nhiên nắm được kết quả ngoài mong đợi.

" Đó là đương nhiên, tôi làm hàng xóm với lão ta đã được hơn hai chục năm nay sao tôi lại không hiểu tính lão"

Lão Ngô chẹp chẹp miệng, hơi vênh mặt đắc ý. Nghinh Hậu lựa lời đẩy mục đích vào sâu hơn.

"Nào, để cháu rót cho chú chén trà nào, thật là tò mò đó, trên video Lão Tiếu khóc lóc xót thương con gái bị hãm hiếp vô cùng đau khổ, cháu cũng xém chút bị dẫn dắt rồi, đúng là nhìn được nhưng không nhận biết được người"

"Đúng đúng, video lão đăng lên cũng là làm cái che mắt thiên hạ thôi Lão ta ham mê cờ bạc, nợ nần như chúa chổm luôn đánh đập vợ con mình. Cái nhà lão ở cũng đã đem đi cầm cố rồi, vợ lão kiếm được đồng nào giành dụm chữa bệnh cho con thì lão cũng lấy đi bằng sạch. Ấy thế mà vẫn may có cậu minh tinh kia cứu giúp, nhưng mà Aizz cái lão chết bầm kia vô liêm sỉ lại đổ oan cho minh tinh kia. Tôi nói cho cô biết Lão súc sinh đó còn làm ra rất nhiều hành động cầm thú với đứa con gái của Lão đấy"

"A! Chú Ngô sao chú lại biết được chuyện đó?" Nghinh Hậu trong đoạn video ánh mắt mở lớn cực kì hứng thú.

" Sao tôi lại không biết chứ! Có một lần tôi dọn hàng về rất muộn, sát vách hai vợ chồng đó cãi nhau to oang oảng ấy, muốn không nghe cũng không được, bà vợ chửi Lão Tiếu là sao ông dám làm ra chuyện đồi bại như vậy với

con gái ruột của ông, ông đúng là súc sinh. Thậm chí tôi còn bắt gặp rất nhiều lần lúc vợ lão đi làm con gái lão khóc thét lên van nài lão đừng đụng nó, sau đó đương nhiên là mấy cái tiếng ám muội còn vang lên, tôi nhiều lần gặp đứa bé kia khắp người đều là vết xanh tím nhìn nó quả thực tôi rất muốn làm thịt cái kẻ làm cha kia"

" Chú nói ám muội là sao chú" Nghinh Hậu trong lòng đã mắng to cầm thú nhưng vẫn tỏ vẻ cực kì không hiểu chuyện ra.

"A cô gái trẻ này đúng là ám muội đó là chuyện mà người lớn những người yêu nhau mới làm, Lão Tiếu quả thực đúng là súc sinh cầm thú không hết chỗ chôn, lão ta đến con gái ruột cũng không buông tha. Lão nợ nần nhiều

như thế đương nhiên là nhắm vào tiền đền bù của cậu minh tinh kia rồi. Mặt cư nhiên rất dầy, tôi đúng là khinh bỉ Lão đến mắng cũng không muốn mắng nữa rồi"

"Chú Ngô chuyện này không có chứng cơ không nói đùa được đâu"

Nghinh Hậu giả vờ chậc lưỡi âm thầm tiếc nuối

"Tôi có chứng cớ đấy, trước cửa của tôi có cái camera kia cô thấy không, có một lần đêm khuya tôi đang dọn hàng đứa con gái của Lão vùng chạy được ra khỏi nhà, quần áo xộc xệch hở cả nội y, nó vừa khóc vừa sợ hãi xin tôi

cứu nó, bữa đó tôi còn chửi nhau với Lão ta hai giờ đấy"

Đoạn video kết thúc, kế đến là một đoạn video được Minh Phượng tua rất nhanh, ghi lại quá trình Chú Ngô trong video kể về đoạn camera cửa hàng tình cờ ghi lại.

- Tôi tin là xem đến đây đã giúp mọi người nhìn được năng lực của tôi rồi chứ.

Minh Phượng mỉm cười nói.

Chủ tịch Diệp cũng bị kinh hỉ đến mức ngây người rồi, có hi vọng rồi, thật sự có hi vọng rồi. Rốt cuộc lại có thể tự tin lên mặt với đám cổ đông không có mắt nhìn người kia rồi.

Văn Vũ ánh mắt bắt ra một chút ngoan độc lại rất nhanh che dấu, lão tuyệt đối không ngờ sắp đá được một kẻ chống đối lão ra khỏi công ty mà giờ lại có kẻ chen ngang. Giám Đốc Hạ hai tay dưới bàn cũng nắm chặt thành nắm đấm to rồi.

Rất nhiều người trong phòng xem xong cũng rất kinh ngạc, mới đầu còn âm thầm chửi Kì Khang là cầm thú đội lốt người thì đang tự vẫn thầm may mắn không có nói ra.

Chỉ dựa vào đoạn video này, trong phiên tòa tới rất có thể Kì Khang có bước đổi mình.