Nguồn sáng ở bên trong khối đá vẫn đang di chuyển, khuôn mặt đó của Võ Thần Hy không ngừng bị đẩy về phía trước, bị đè ép lên trên khối đá, trở nên méo mó.
Võ Thần Hy cứng đờ tại chỗ nãy giờ bất chợt hét lên một tiếng, hai tay ôm lấy đầu mình, quỳ xuống sàn nhà.
Cô bé cảm nhận được sự đau đớn tột độ, loại đau đớn này không đến từ những tổn thương bên ngoài, cũng không đến từ cảm xúc nơi trái tim, mà nó giống như nỗi đau truyền ra từ linh hồn hơn.
Tôi nghiến chặt răng, vô thức muốn cắt đứt sự kết nối của mình và Võ Thần Hy.
Nhưng giờ đã không còn giống với trước đây, có lẽ phải nói là tôi đã trở lại trạng thái lúc ban đầu, nên tôi không cách nào cắt đứt được sự kết nối này, đành phải tiếp tục chịu đựng cảm giác chung với Võ Thần Hy.
Ngoài nỗi đau ra còn có cảm giác sợ hãi, nỗi sợ còn mãnh liệt và chân thật hơn trước đó, giống như là bản năng sợ hãi của linh hồn đối với đá tinh.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com