"Cậu cứ làm theo lời của Diệp Thanh là được rồi." Nam Cung Diệu bật cười.
Câu nói này so với lời Cổ Mạch nói lúc nãy thì cũng chẳng khác nhau là mấy.
Tôi có chút nản lòng, nhưng cũng biết đây là lời nói thật của Nam Cung Diệu. Tôi đối với phương diện này không rõ lắm, nếu như giúp lung tung thì có khi lại phản hiệu quả.
"Nếu không còn chuyện gì nữa thì tôi cúp máy đây." Nam Cung Diệu nói.
Tôi vừa định đáp ứng thì lại chợt nhớ đến cái chết của Cố Quân Trạch và Trần Giai, ngay lập tức đem chuyện này nói cho Nam Cung Diệu biết.
"Chết rồi?" Nam Cung Diệu rõ ràng ngạc nhiên, nhưng cũng chỉ là một chút thôi, "Tôi biết rồi, tôi sẽ theo dõi tin tức của hai người bọn họ trên mạng. Có điều, nếu hai người đó thật sự đã chết thì không còn chuyện gì để lo lắng nữa rồi."
"Bọn họ sẽ không biến thành ma chứ?" Tôi hỏi.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com