Nghe xong khuôn mặt của Bạc Dạ Bạch có chút biến sắc, nhất thời vẫn chưa đồng ý hay từ chối.
Trì Vi nhíu mày lại, cô không thể nào miêu tả cảm xúc trong người mình.
Rất nhanh, cô bình tĩnh hỏi: "Hạ tiểu thư, cô muốn có bạn trai của tôi nhưng cô lại đến đây cùng bạn trai của mình, cô xem xem… có phù hợp không nhỉ."
Đối diện với cô, chân tay Hạ Phiên Nhiên trở nên luống cuống, mười ngón vặn vẹo vào nhau: "Trì tiểu thư, tôi rất nhớ Tiểu Bạch, thật sự rất nhớ anh ấy…"
Nói xong, giọng nói như rất nức nở, mà cũng rất khan khan khiên người ta phải dao động: "Tôi biết, đây chỉ là mong muốn, nhưng thực sự nó không hề phù hợp. Chỉ là dù sao bây giờ trái tim của Tiểu Bạch cũng đã ở trên người của Bạc tiên sinh…"
Lúc sau, vành mắt Hạ Phiên Nhiên như đỏ hoe, cả người không hề cử động, chỉ nghẹn ngào nói:
สนับสนุนนักเขียนและนักแปลคนโปรดของคุณใน webnovel.com