Tối đó, Triệu Minh về nhà, lập tức tìm ba mình trước, "Ba, ba, con thức tỉnh rồi, con thức tỉnh rồi đấy, ha ha ha ha ha!"
Vừa nghe thấy câu này, Triệu Trưởng Phát nhất thời kinh ngạc, "Thức tỉnh nhanh thế hả?! Năng lực của con là gì?"
Nhắc đến chuyện này, Triệu Minh ít nhiều gì cũng có phần không hài lòng lắm, "Là năng lực chữa bệnh, không phải dạng chiến đấu..."
"Năng lực điều trị!" Triệu Minh không hiểu rõ năng lực này mạnh mẽ chừng nào, nhưng Triệu Trưởng Phát nghe phát là hiểu luôn, có năng lực này quá đỉnh ấy chứ, "Năng lực này đối với chúng ta mà nói đúng là năng lực tốt nhất! Ha ha ha ha ha! Con trai tôi lần này thực sự vô địch rồi!"
"Hở?" Triệu Minh tò mò hỏi, "Tại sao ba nói vậy?"
สนับสนุนนักเขียนและนักแปลคนโปรดของคุณใน webnovel.com