Nhìn Clive đang mỉm cười đứng trước mặt mình, Hồng Tiểu Phúc chỉ cảm nhận được một luồng hơi lạnh xông thẳng từ bàn chân lên đỉnh đầu!
Thì ra hắn biết mọi thứ! Hắn sớm đã biết bọn họ sẽ đi đến đây, sẽ mở ra cánh cửa đá lớn này!
Cho nên hắn cứ mặc cho đám người Hồng Tiểu Phúc chạy trốn mà không hề gấp gáp, thậm chí ngay cả phương hướng trốn chạy có khi hắn cũng nhìn ra từ lâu rồi.
Con mắt tiên tri, năng lực này đáng sợ thật!
"Mày! Có phải mày biết những thứ này từ lâu rồi không?" Hồng Tiểu Phúc nhìn Clive, trầm giọng hỏi: "Cho nên mày cứ thong thả đi phía sau?"
"Thông minh đấy." Clive cười ha hả gật đầu: "Nhất cử nhất động của chúng mày tao đều có thể dự đoán được, nên tuyệt đối đừng làm chuyện gì điên rồ, chí ít tâm trạng tao đang không tệ, bởi di tích này vừa được khai quật, tuyệt đối đừng có mà…"
Hắn đang nói thì phía sau lưng hắn lóe lên một đường, theo sau là một lưỡi kiếm của Luna đâm đến vị trí ban nãy của hắn!
สนับสนุนนักเขียนและนักแปลคนโปรดของคุณใน webnovel.com