Bên ngoài.
"Đội này không được rồi!"
"Thời gian dừng lại ở tầng thứ năm quá dài, đoán chừng bọn họ cũng chỉ có thể xông đến được đây mà thôi!"
"Cũng chỉ giống như cọng cỏ cuối cùng đè chết con lạc đà thôi, có lẽ đây đã là giới hạn của bọn họ rồi."
"Ấy ấy ấy, các người nói năng kiểu gì vậy? Đây là lão làng có thể xông đến cửa thứ năm! Lão làng đấy, các người có hiểu không? Cho tôi xin đi, các người tốt xấu gì cũng chỉ lên được đến tầng thứ hai lại còn tới chỉ chỉ trỏ trỏ sao?"
"Thực lực không tốt, ông đây bình luận cũng không được hay sao? Lẽ nào tôi bình luận cái bô còn phải biết xả nước sao hả!"
...
Không biết sau lần thứ mấy năm người tử trận, Hồng Tiểu Phúc vẫn luôn đứng một bên quan sát, cuối cùng trong lòng cậu cũng có được đáp án: Từ cửa ải này trở đi, dùng thủ đoạn e rằng không được rồi.
สนับสนุนนักเขียนและนักแปลคนโปรดของคุณใน webnovel.com