"Ồ!" Nghe xong, Sơn Ưng lại suy nghĩ cẩn thận hơn.
Thật ra thì, việc hắn làm bây giờ tuyệt đối là mang lại lợi nhuận khổng lồ so với trước kia, nhưng nếu so với linh quả LV3 hiện tại thì lại chẳng thấm vào đâu cả.
Nếu tính giá là ba triệu Euro một quả, một lần hắn trộm được mười quả là đã được bao nhiêu? Ba mươi triệu Euro đó, đổi ra cũng được khoảng hai trăm hai mươi triệu nhân dân tệ!
Lãi to như vậy, chẳng lẽ còn không hơn việc buôn bán của hắn hay sao?
Hơn nữa hắn còn là một nửa LV4 đấy, chỉ cần sản lượng bên trong có đủ chẳng phải hắn có thể lấy một lần được mấy trăm thậm chí cả nghìn quả hay sao?
"Bốn triệu Euro một quả." Sơn Ưng vuốt cằm: "Nếu như ông đồng ý, tôi sẽ xuất phát ngay."
Nghị trưởng Togashi thấy hắn đã động lòng, lập tức gật đầu: "Giao dịch thành công!"
"Hợp tác vui vẻ."
Bàn xong giao dịch, Nghị trưởng Togashi đứng dậy trước, nói: "Sự việc cấp bách, tôi không thể ở lại đây lâu được, cần phải về thôi."
สนับสนุนนักเขียนและนักแปลคนโปรดของคุณใน webnovel.com