webnovel

38

38

Lúc Hộc Tía xách rau dại ngoài suối về nhà, Đùi Gà đã cuống cuồng phi ra khỏi cánh cổng mở toang, con chó cưng lao vào nhảy chồm lên người cậu vui sướng chào mừng.

Rau dại trong nón cọ bị hất tung dưới đất, cậu chẳng buồn nhặt lên, hai tay vần vò con chó ngốc một trận khiến đuôi nó quẫy như chong chóng no gió.

Cậu chạy hồng hộc lao vào nhà đưa mắt tìm kiếm hình bóng gã, nhìn gã đưa lưng về phía cửa để nửa thân trần múc nước giếng xối xả dội người.

Hộc Tía làm gì còn nghĩ ngợi hay rối rắm nữa cứ thế là cậu hớt hải chạy vào ôm chặt lấy thắt lưng gã, hứng trọn luôn gàu nước giếng gã dội xuống cả hai rào rào.

Cậu ôm A Sùng cứng ngắc khiến gã chẳng thể xoay người lại, không phải vì gã không đủ khỏe để xé hai cánh tay gầy đó ra, mà gã chỉ sợ mình mạnh tay làm cậu đau mất.

"Vòng qua đây..."

Gã vỗ nhẹ lên cánh tay ra hiệu cậu thả lỏng, thuận tiện để gã xoay người bế bổng cậu lên, chăm chú ngắm nhìn gương mặt ướt mèm của cậu.

A Sùng vươn ngón tay cái lau mắt cậu, cũng ngón tay đấy chạm lại lên môi lưỡi gã vị mặn nhàn nhạt, tim phổi gã muốn lên men thơm nồng theo ánh mắt nhớ nhung đó.

"Bé khóc sao?"

"Anh dội nước vào mặt em mà..."

Gã bật cười giòn tan với lời phủ nhận thật tùy tiện của cậu, đây là lỗi của gã hết, nước mắt hay nước giếng đều là của A Sùng hết thảy, người trong vòng tay gã mới ngọt ngào làm sao!

Gã nồng nhiệt hôn lên đôi môi đó, nỉ non từng từ,

"Tía có nhớ anh không?"

Câu trả lời chỉ là hơi ấm dây dưa quanh những phiến môi mềm, vòng tay cậu ôm ghì lấy cổ gã như một tầng dây mây quấn quýt, người thương âu yếm nhớ nhung về nhau…

Mặt Trời còn chưa lặn mà cánh cổng nhà đã cài then, gã đứng bên giếng múc nước đổ ra chậu to cho cậu, vừa làm vừa ngắm nhìn Hộc Tía không rời mắt.

Cậu xõa tóc ướt đẫm bên vai, lần lượt cởi từng cúc áo một, kéo dây thắt cạp quần cởi xuống quần dài, để lộ ra đôi chân láng mượt như ngó sen trong hồ, đôi chân đó nhanh chóng gập lại che đi thứ nam tính giữa hai đùi, cậu len lén nhìn gã đúng lúc gã bóp thứ cứng đờ ở đũng quần của mình, nhếch mép cười ngả ngớn với cậu.

Mắt gã tinh như cú vọ, lúc cậu cởi quần nhanh như gió thì gã đã thấy sạch sẽ chỗ đó của Hộc Tía rồi, màu sắc của thân thể cậu như nào, liếc qua là thừa biết đâu chỉ có mình gã cương lên…

Nước đầy chậu, cậu ngồi trên ghế nhỏ cầm gáo bầu múc nước xối lên người, nước loang loáng trên tấm lưng trần đầy vết sẹo mờ của cậu, chằng chịt như lăn qua một bụi gai để lại.

Gã dấp khăn ướt lau từng tí từng chút lên tấm lưng đó, tranh gáo bầu trong tay cậu dội nước từ từ lên đỉnh đầu cậu.

Hộc Tía vuốt tóc gáy chẻ qua hai bên vai, nước mát chảy đầy mặt không làm nhạt dịu đi màu da đỏ lên của cậu, vì gã chuyển từ sau lưng ra ngồi chồm hổm trước mặt cậu mở rộng hai chân, hình dáng dương vật gã đập thẳng vào con mắt cậu, khúc thịt đang cương lên rõ mồn một dưới lớp vải quần ướt đẫm.

Gã để ý tầm mắt của cậu lén lút đang nhìn vào đâu liền lẳng gáo bầu vào chậu nước đứng phắt dậy, hai tay nhanh chóng cởi quần, trong ánh mắt tròn xoe không chớp đầy ngỡ ngàng của Hộc Tía, gã nắm dương vật vỗ nhẹ vào hai bên má cậu.

Ngón tay gã vạch môi cậu, quy đầu trơn bóng chà lên cái miệng mềm ấm hé ra hít thở, giọng nói đục ngầu nặng nề vang lên.

"Giúp anh đi Tía..."

Cậu dại mặt ngơ ngác nhìn gã, ánh mắt gã như đêm không trăng, sự đen đặc đó sôi sục cuốn chặt lấy tâm tư cậu, dục vọng của gã dày đặc đáng sợ như thế mà lại khiến thân thể cậu cồn cào.

Cổ họng cậu khô rát nuốt khan, hai tay cậu ôm lấy gốc dương vật, môi lưỡi rụt rè lướt qua lớp dịch nhầy trên đỉnh.

Cách gã chiều chuộng dương vật của Hộc Tía như thế nào, cậu lần lượt trả bài như thế, chỉ là độ lớn độ dài dương vật A Sùng ngập kín khoang miệng cậu, đè ép cái lưỡi nóng hổi chuyển động gian nan vây lấy thân trụ nổi sần gân mạch, thở bằng mũi cũng khó khăn theo khi gã ấn sâu thêm.

Khóe miệng rát lên, nước bọt ứa ra khiến cho cậu không thể nào nuốt xuống cổ họng, bọt nước ướt tràn xuống cằm nhỏ, gã giữ chặt đầu và gáy cậu tùy ý đâm vào, thở hắt ra nặng nhọc khi cậu vụng về chiều ý muốn của gã, sự vụng về đáp lại của Hộc Tía khiến gã đi lạc vào trong thiên đường mất rồi.