Nhà hát kịch Terpsichore, 21: 05PM
Xin chào cô bé nhỏ, nhé
X...xin chào. C...ho hỏi ông kiếm ai?
Ông ư? Cháu nhìn ta già vậy sao? Chết thật
V...ậy thì cho hỏi bác kiếm ai?
Tốt hơn rồi đó
Em run cầm cập, tay nắm nhẹ vào gấu áo. Mặc dù, Hagrid nói với em rất nhẹ nhàng và thân thiện, nhưng gặp một người to cao hơn mình gấp mấy lần. Điều đó cũng làm em rén
Ấy chà, để xem nào....
Hagrid lục tung chiếc túi đeo chéo bên cạnh. Chiếc túi màu nâu sẫm cũng khá cũ rồi. Tuy rất sợ nhưng phép em vẫn đứng lại chờ Hagrid, vì em nghĩ Hagrid cần tìm ai đó là thật
Đây cũng không phải....đây cũng không.....để coi
Hagrid lôi trong túi của mình ra nhiều thứ lắm. Nào là tẩu thuốc, mô hình mấy loài sinh vật kì lạ và còn những món đồ linh tinh khác..... À còn có cả một gói kẹo nữa, nó nhiêu màu sắc lắm...
Này, cho cháu.
Chị Daphne dặn rằng không nên nhận đồ của người lạ. Bác có nhớ tên người của bác cần tìm không ạ?
Hình như l-
*Cạch
Thomson: Ely, ai vậy cháu?
Cánh cửa phòng khách được mở ra. Có lẽ chú Thomson vì thấy em quá lâu mà không vào trong nên liền ra kiểm tra. Và tất nhiên rồi, một người đàn ông cao lớn với bộ râu rậm rạp đã làm chú hốt hoàng. Chú lại còn để ý thấy túi kẹo nhỏ của Hagrid nữa. Bắt cóc trẻ con ư? Có lẽ chú Thomson đã nghĩ như vậy đấy
Chú Thomson, bác này bảo cần tì-
Thomson: NÀY , ANH LÀ AI VẬY?
Không nhiều lời, chú Thomson chạy tới bế em chạy lui vào trong nhà. Miệng nói lớn như đe dọa bác Hagrid.
Anh bình tĩnh đã, tôi chỉ đến tìm người thôi.
Hay anh bắt cóc trẻ con hả?
Này vậy là xúc phạm tôi lắm đó nhé
Bác Hagrid tủi thân ra mặt luôn á. Người ta chỉ định cho kẹo với hỏi thăm thôi mà. Nhưng bác ơi, phải tinh thần thép như Elysia khi gặp người khổng lồ mới tỉnh như vậy thôi ạ
. . . .:Chúng tôi cần tìm Elysia Belleza
Giọng nói vô danh vang lên, nó trầm lắng, lạnh tanh đến nỗi chính em còn phải nổi da gà. Một người đàn ông mặc áo chùng màu đen, hmm đúng hơn là cả người màu đen, làn da lại khá nhợt nhạt tiến vào phía trong nhà.
Severus Snape: Anh để quên bức thư của trò ấy ở hầm tôi, Rubeus.
Hagrid: Vậy sao?
Thomson: LẠI THÊM MỘT KẺ NỮA. RỐT CUỘC HAI NGƯỜI LÀ AI?
Chú Thomson nói rất lớn, điều đó làm tất cả mọi người ở gánh hát đều chạy ra
Julia: Có chuyện gì vậy ạ?
Erthan: Này các người là ai?
Frank: Trộm ư?
Daphne Williams: Anh Helios và mấy đứa nữa, hãy bình tĩnh đã
Sau tiếng nói của Daphne, mọi người cũng không có nhốn nháo nữa. Chỉ là vẫn còn một chút cảnh giác, Daphne bèn dè dặt hỏi
Các ngài cần gì ở chúng tôi?
Severus Snape: Chúng tôi cần tìm trò Elysia Belleza. Nếu không phiền, chúng tôi muốn được nói chuyện với mọi người về trò ấy
Daphne: Vâng, xin mời vào nhà
Chú Thomson cũng bớt nóng nảy hơn, bế em bỏ vào trong phòng khách trước. Mọi người cũng theo sau đi vào trong, tất nhiên ngoại trừ em thì đám nhỏ còn lại không được vào trong. Đến khi ổn định, người đàn ông mặc đồ đen kia mới lên tiếng
Severus Snape: Thứ lỗi cho chúng tôi vì làm phiền mọi người buổi tối muộn này. Xin tự giới thiệu, tôi là Severus Snape. Giáo sư Độc Dược của trường Phù thủy và Pháp sư Hogwarts
Rubeus Hagrid: Người gác cổng của trường, Rubeus Hagrid.
Severus: Chúng tôi đến đây để thông báo. Trò Belleza đây là một phù thủy
Daphne: Vậy sao?
Thomson: Các người định lừa chúng tôi à?
Hagrid: Lừa đảo gì chứ? Ngài nghĩ phù thủy chúng tôi lại tự tiết lô thân phận của mình cho các người chắc?
Người ngồi im lặng nhất từ nãy giờ là em cũng có thể cảm thấy sự bất lực của giáo sư Snape kia cho bác Hagrid.
Severus: Mọi phù sinh khi được sinh ra đều đã được cuốn sổ của Hogwarts ghi danh và tới sinh nhật thứ 11 sẽ có thư cú tới nhà...
Elysia: Nhưng... sinh nhật của cháu đã là hôm qua rồi
Thực ra, em cũng chả biết sinh nhật mình chính xác vào ngày bao nhiêu. Chú Thomson chỉ dựa theo khám nghiệm của bác sĩ khi mới đưa em về đây, vì thế mà chọn cho em một ngày sinh phù hợp mà thôi.
Hagrid: À có vẻ do hệ thống thư cú đã trục trặc từ hôm qua....Hôm qua tôi đã phát hiện một con cú đã ngủ quên trong nhà cú đấy
Thomson: Nhưng điều này vẫn thật ngớ ngẩn
Daphne: Các ngài có thể chứng minh không?
______________________________
Nhà hát kịch Terpsichore, 21:57 PM
Phải mất một lúc lâu sau đó, chú Helios và chị Daphne mới tin rằng đây là thật. Còn về bản thân mình, em cũng biết được rằng, mình sắp phải rời khỏi đây. Nên nhìn em buồn hẳn, mấy đứa nhỏ núp ở cầu thang cũng nhận ra sự khác biệt từ đứa em út của mình
Severus: Hai ngày nữa, chúng tôi sẽ tới để dắt trò ấy đi mua đồ dùng học tập. Rất mong có được sự giúp đỡ của các vị
Daphne: Vâng, cảm ơn các ngài
Helios: Mong các vị sẽ để ý tới Ely nhà chúng tôi
Rubeus: Đó là nghĩa vụ của chúng tôi
Severus: Hẹn mọi người vào hai ngày sau
Chào tạm biệt xong xuôi, chú Helios mới đốc thúc cả đám đi ngủ. Tuy còn rất nhiều sự nghi hoặc nhưng vẫn phải nghe lời thôi, dù gì ngày mai đám nhóc cũng phải đi chơi mà. Mọi thứ dần chìm vào không gian tĩnh mịch, chỉ có phòng em là còn chút ánh sáng le lói từ ngọn nến để bàn.
________________
Phòng của Elysia, 23: 13PM
" Mình..... là một phù thủy sao? Mình sắp phải rời khỏi đây? "
Trên tay em cầm thư nhập học mà đọc đi đọc lại vì sợ có nhầm lẫn. Được đi học, trước giờ luôn là một khát khao mãnh liệt của em, thậm chí em còn đòi chú Thomson dạy mình viết và đọc. Nhưng....em cũng muốn được nhảy múa, đơn giản vì khi nhảy múa, em mới có thể bày tỏ trọn vẹn cảm xúc của mình
Cuốn theo dòng suy nghĩ mơ hồ, em từ từ chìm vào giấc ngủ sâu. Thôi thì đành chúc em ngủ ngon và tin rằng vào ngày mai sẽ vẫn luôn tươi sáng như vậy.
_______________________________________