Cảnh Y Nhân đang cầm khăn tắm cũng bị lực quán tính làm ngã bổ người ra phía sau.
Và rồi, trong chớp mắt, thời gian giống như dừng lại, gương mặt của Lục Minh tái xanh.
Sau đó "Á!!!", một tiếng thét chói tai vang lên.
Cảnh Y Nhân bò dậy từ trên giường, nhìn thấy tình hình trước mắt, cô hét lên như heo bị chọc tiết.
Khuôn mặt cô trắng bệch, cả người sợ hãi liên tục lui về sau, tay cô chỉ vào giữa hai chân Lục Minh: "Cậu! Sao lại giấu một con sâu thịt ở trong đũng quần? Mau đánh chết nó đi, ghê chết mất..."
"…" Lục Minh đen mặt, nhanh chóng giật khăn tắm từ trong tay cô để che lại phần thân dưới.
Nhìn vẻ mặt lạnh băng của cậu, Cảnh Y Nhân sợ đến mức cái miệng nhỏ mím chặt lại không nói một lời.
Khuôn mặt cô ảo não, lông mày nhíu lại thành hình chữ bát 八 nho nhỏ, ngây ngốc nhìn Lục Minh.
"Cậu… Chỗ đó có phải là… Bị bệnh không?" Nói rồi tay nhỏ lặng lẽ chỉ chỉ về phía thân dưới của Lục Minh.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com