Trong một phòng rèn luyện tại Tâm Linh Thành Bảo.
"Trước hết thử nghiệm đơn giản với làn da đã." Lâm Thịnh ngồi trong gian phòng, trên người dần dần dày đặc vết ban màu xanh.
Trên làn da của cậu, nếu ai có khả năng nhìn xuyên thấu qua quần áo thì có thể thấy trên người cậu đang không ngừng nổi lên hàng loạt vết ban xanh. Chúng giống như giọt mực nhỏ vào mặt nước, không ngừng khuếch tán, tựa như muốn mở rộng lan tràn khắp cơ thể cậu. Đó là tác dụng ăn mòn tự phát của tà năng.
"Cũng được kha khá rồi." Lâm Thịnh cảm thấy mức độ ăn mòn đã đủ rồi, lập tức thu về toàn bộ tà năng.
Sau đó cậu nhanh chóng chuyển đổi thành Thánh lực, khuếch tán ra khắp toàn thân. Ánh sáng dìu dịu tinh khiết từ sâu bên trong xuyên qua làn da cậu bắn ra ngoài, bắt đầu chữa trị những vết thương trên cơ thể.
Lâm Thịnh nhắm mắt ngồi ngay ngắn được mấy phút thì ánh sáng trắng trên người đã biến mất.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com