Ban đêm ở sa mạc lạnh lẽo khiến người ta phát run.
Vua Thép ngồi bên đống lửa nhìn cô bé bị Isaag kéo tới, cả người đang run lên từng hồi. Vẻ mặt cô bé vô cùng sợ hãi, trên gương mặt nhỏ nhắn đầy bụi bặm, hai hàng nước mắt đột nhiên lăn dài trên má tạo thành hai vệt sạch sẽ nổi bật. Có lẽ cô bé mới chỉ tám chín tuổi, cả người gầy trơ xương, lại còn mất một tay, lưỡi cũng không có để nói chuyện.
"Con sợ chết không?" Bavaria bình tĩnh hỏi.
Cô bé trợn tròn hai mắt nhìn ông, tỏ vẻ như nghe không hiểu.
"Thôi." Bavaria không muốn hỏi nhiều nữa. Ông là quý tộc thành Hắc Vũ, là người chèo chống cả gia tộc suốt mấy trăm năm nay, đã chứng kiến không ít những cảnh cơ cực như thế này. Nếu không phải đôi mắt của cô bé đó giống hệt với con trai ông khi trước, nếu không vì chỉ thị của điện chủ...
"Chiến tranh..." Bavaria nhìn đống lửa đỏ đang cháy rực, trong phút chốc dường như ông đã trở lại giây phút khi lần đầu tiên ông bước lên chiến trường.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com