Cưỡi trên chiếc xe đạp, Lâm Thịnh đi thẳng một mạch tới nhà máy bỏ hoang ở ngoại ô. Từ nhà đến đây mất nửa tiếng đạp xe. Điều này khiến cho Lâm Thịnh luôn muốn tìm một chỗ gần hơn để làm căn cứ.
Bên cạnh đó, nhà máy bỏ hoang này vẫn còn có khiếm khuyết là tính ẩn nấp chưa đủ cao.
"Về rồi tính tiếp, giờ xử lý xong mấy thứ trước mắt này đã."
Lâm Thịnh dựng xe, rồi giấu vào trong bụi cỏ. Sau đó, cậu nhanh chóng đi vào cửa nhà máy.
Trong nhà máy hoang vắng lại có ba cậu thanh niên đang ngồi quanh đống lửa, không biết đang làm gì. Nghe được tiếng bước chân, ba người đồng loạt ngẩng đầu nhìn về phía cửa.
Thấy Lâm Thịnh với thân hình vạm vỡ đi vào, một cậu nhóc đầu trọc đeo khuyên tai đứng dậy kéo kéo chiếc áo da mặc trên người, nhìn Lâm Thịnh. Cậu ta không lên tiếng nhưng ánh mắt mang ý cảnh cáo không hề thiện chí, hiển nhiên là muốn dùng ánh mắt này để khiến đối phương hoảng sợ bỏ chạy.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com