Khi tỉnh lại lần nữa cô đã ở một nơi xa lạ.
Hạ Lăng chống tay ngồi dậy, đầu tiên cô cúi đầu xoa bụng mình, may mắn đứa bé không sao cả. Lúc này cô mới thở phào một hơi trong lòng, vừa ngẩng đầu lên đã thấy một gã đàn ông đẹp trai mà lại quỷ dị đang cười với cô… là Lệ Phong. Hôm nay gã ăn mặc rất đẹp, một bộ trường bào gấm màu đỏ thẫm có thêu hoa mẫu đơn phức tạp dán sát cơ thể cao mảnh khảnh, trên tay đeo một chiếc nhẫn mã não, màu môi đỏ tươi, trông rất vui vẻ.
Giọng nói của gã vẫn cứ ẻo lả như trước: "Hoan nghênh đến với lãnh địa của tôi, con thỏ nhỏ thân ái."
Hạ Lăng căng thẳng, rụt người lại phía sau. Nếu nói trên đời này có ai khiến cô sợ hơn cả Bùi Tử Hành nổi điên, thì chắc chắn là Lệ Phong. Đây là một kẻ điên thật sự, tên biến thái điên cuồng, gã ma quỷ giết người không chớp mắt mà lại cho đó là vui, rơi vào trong tay gã ta chẳng khác nào rơi vào địa ngục.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com