Trên sân khấu sáng chói.
Người dẫn chương trình và Hạ Vũđi lên sân khấu, phía bên kia, chị Mạch Na cũng lên sân khấu đứng cạnh Hạ Lăng.
"Cổ họng sao rồi?" Mạch Na quan tâm hỏi han Hạ Lăng trước.
Sau khi hát xong, Hạ Lăng chỉ chào hạ màn bằng cái khom lưng mà thôi, không nói thêm một từ. Lúc này, cô hơi mỉm cười với Mạch Na, lắc đầu ý bảo côấy không cần lo lắng.
Vẻ mặt Mạch Na thoáng nhẹ nhõm như trút được gánh nặng.
Hạ Vũ nhìn thấy cả, càng chắc chắn là Hạ Lăng hát nhép. Xem đi, con nhóc thối tha này tới nói chuyện cũng không thể nói được, còn giả vờ cái gì.
"Diệp Tinh Lăng, cô hát rất hay." Hạ Vũ khẽ nói: "Có thể hát lại lần nữa câu 'Đôi cánh của những vì sao làánh sáng của các vị thần' vừa rồi cho chúng tôi nghe không? Quá hay luôn."
Hạ Lăng giễu cợt liếc cô ta một cái. Cô ta là cái thá gì? Muốn bảo ai hát thì người đó phải hát chắc?
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com