Hạ Lăng đi theo anh trai đến nhà thờ tổ.
Trên bãi đất trống của dòng họ, lửa trại vẫn rừng rực cháy, bữa tiệc vẫn đang diễn ra vô cùng náo nhiệt. Nhưng mà trong nhà thờ tổ đã tụ tập khá nhiều người, tộc trưởng Hạ và phu nhân tộc trưởng, những bô lão có tiếng nói trong họ, ba mẹ ruột của Hạ Vũ, còn có một vài người thi hành luật lệ của dòng họ... Tất cả đều trang nghiêm nhìn cô gái quỳ gối ở giữa nhà thờ tổ.
Cô gái đó đúng là Hạ Vũ.
Lúc này cô ta mặc một chiếc áo mỏng manh, mái tóc dài hơi rối, sắc mặt đau khổ trông rất đáng thương. Cô ta đang ngửa mặt lên nói chuyện với tộc trưởng Hạ: "Ngài tộc trưởng, là do tôi nhất thời bị ma ám nên mới ra tay với con trai của Phượng Hoàng. Tôi không dám cầu xin ngài tha thứ, dù đánh hay phạt thế nào tôi đều chịu. Nhưng cầu xin ngài châm chước việc tôi không biết đó là con trai của Phượng Hoàng, cho tôi một cơ hội để hối cải và làm lại, đừng đuổi tôi ra khỏi dòng họ..."
Cô ta khóc sướt mướt, có vẻ rất đau lòng.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com