Dưới sự dẫn đường của Vi Vi, Hạ Lăng đi vào phòng khách.
Phòng khách được bài trí rất tao nhã, dưới bức tường tối màu được ốp hoa là bộ ghế sofa bằng da màu đỏ rượu, một cô gái gầy gò đang ngồi trên ghế, dưới ánh đèn tĩnh lặng, nhìn cô ta càng thêm tiều tụy.
Hạ Lăng giật mình: "Hạ Vũ?"
Không thể trách cô kinh ngạc được, Hạ Vũ ở trước mặt hoàn toàn khác hẳn với cô gái vừa gầy yếu vừa xinh đẹp trong trí nhớ. Hốc mắt cô ta lõm sâu, xương gò má nhô cao hẳn lên, bờ môi khô nẻ, cho dù có dùng rất nhiều đồ trang điểm vẫn không che giấu được vẻ già nua tiều tụy. Chỉ chớp mắt… mà Hạ Vũ đã già rồi sao?
Năm nay cô ta mới bao tuổi?
Hạ Lăng không nhịn được thầm nghĩ. 28? Hay là 29? Vẫn chưa tới độ tuổi mà phụ nữ già nhanh, huống hồ cô ta còn có núi vàng núi bạc, muốn mỹ phẩm dưỡng da kiểu gì mà không có?
Sao cô ta lại biến bản thân thành như thế?
"Mấy năm nay, người cô đã xảy ra chuyện gì vậy?" Hạ Lăng không nhịn được hỏi.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com