Dù cô đã bước dưới ánh đèn thảm đỏ trong hai kiếp, nhưng khi để trần đôi chân trắng nõn nhỏ nhắn, đã thế mắt cá chân lại còn bị thương, được Lệ Lôi bế đi qua đám người, vẫn không kìm được mà mặt đỏ đến tận mang tai.
Anh nhìn lỗ tai dường như có thể nhỏ máu của cô, hơi buồn cười, nói khẽ bên tai cô: "Thả lỏng đi, ở đây sẽ không có ai ăn thịt em đâu, bọn họ hâm mộ em không hết ấy chứ." Cô có biết được làm người phụ nữ của tộc trưởng nhà họ Lệ là vinh dự lắm không, tất cả các gia đình quyền thế trên thế giới này đều phải kính trọng, nhường nhịn, à, trừ nhà họ Hạ ra.
Tai cô càng đỏ hơn, vùi đầu vào ngực anh không dám ngẩng lên.
Anh càng buồn cười hơn, bế cô thủng thẳng bước đi, những nơi đi qua, từng người ở hai bên hàng đều cung kính dần dần khom người, tay phải để ở trước ngực, nghi lễ tối cao khi ra mắt tộc trưởng và phu nhân tộc trưởng.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com