Hạ Lăng chợt dừng bước, tim cũng gần như ngừng đập.
Giọng điệu của Sở Thâm bình tĩnh, không một gợn sóng: "Không ngờ cô có thể chạy xa như vậy, suýt nữa đã bỏ lỡ."
Cô không nói lời nào, lùi ra sau, lại lùi ra sau nữa...
Đột nhiên cô xoay người muốn chạy ngược trở về, tuy nhiên lại đụng phải hai gã thân hình vạm vỡ, vồng ngực cứng rắn như sắt, đập vào cô làm côđau đớn. Bọn họ tóm lấy cô khi vừa quay người, nắm rất mạnh, gần như nghiền nát xương của cô.
Sở Thâm thong thả ung dung bước tới.
"Diệp Tinh Lăng, đừng uổng phí sức lực nữa." Anh ta mỉm cười. "Thứông chủ tôi muốn sẽ không cách nào thoát được đâu."
"Sở Thâm, anh sẽ gặp báo ứng." Hạ Lăng cắn răng, biết cầu xin anh ta vôích, người này cóý chí sắt đá, máu lạnh tàn nhẫn.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com