Hạ Lăng vẫn chưa lên tiếng thì một thân hình nhỏ bé đã nhào về phía trước: "Bác ơi, bác ơi!"
Mọi người cúi đầu, trông thấy Tiểu Thiệu Huy đang ôm chân ngài quốc sư không nhiễm bụi trần, ngước gương mặt nhỏ nhắn lên nũng nịu với anh.
Ông cụ Lệ vô cùng kinh ngạc sợ hãi: "Chắt… chắt gọi ngài quốc sư là gì?"
"Bác ạ." Tiểu Thiệu Huy nói với vẻ đương nhiên rồi giơ cánh tay nhỏ lên: "Bác… bế."
Không ngờ ngài quốc sư cúi người bế cậu nhóc lên thật.
Vẻ mặt ông cụ Lệ trở nên vô cùng kinh ngạc. Không ngờ đứa bé bị ông cụ nghi ngờ xuất thân có vấn đề lại là cháu của Hạ Mặc Ngôn! Ông cụ bỗng nhận ra một chuyện: Nếu đứa bé này là cháu của Hạ Mặc Ngôn, như vậy thì mẹ của nó không phải là…
"Cô và ngài quốc sư là anh em sao?" Ông cụ Lệ không thể tin nổi.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com