Trong phòng đấu giá có rất nhiều người đang ngồi.
Nhưng khi Lệ Phong nói ra câu nói này, cả hội trường lại im lặng như tờ.
Giọng gã cứ như rắn đang rít lên giữa không gian u tối, dưới ánh đèn màu đỏ đậm, khoác trên cơ thể cao gầy của gã là bộ trường bào thêu gấm hình mẫu đơn diễm lệ trông vừa gian ác lại xinh đẹp.
Hạ Lăng cúi đầu ho khan, giọng khàn khàn như con búp bê vải rách nát.
Lệ Lôi nhìn thẳng vào anh mình: "Rốt cuộc anh muốn như thế nào?"
"Anh muốn thế nào à?" Lệ Phong nở nụ cười: "Cô bạn gái nhỏ của cậu chẳng ngoan gì cả, lại dám can đảm cạnh tranh với anh. Nếu cô ta đã thích con bé kia thế thì..." Ánh mắt gã đảo loạn, nhìn cô bé đang được nhốt trong lồng đấu giá, cô bé kia vừa thấy hắn quay sang thì toàn thân run rẩy, co rúm vào một góc lồng.
Lệ Phong cười: "Thế thì đổi bằng con trai cô ta đi."
"Con trai cô ấy?" Trong lòng Lệ Lôi dâng lên dự cảm bất thường.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com