Giáo sư Trần thấy rùng mình.
Ông ta biết rõ năng lực của Bùi Tử Hành, biết rõ người đàn ông này có đủ quyền lực để tác động vào kết quả chọn lựa. Vì cái gọi là công bằng chính nghĩa mà bỏ qua cho tiền đồ tương lai có thể có được dễ như trở bàn tay, còn làm mất lòng một nhân vật tai to mặt lớn không thể chọc vào? Ông ta không suy nghĩ quá lâu mà ra quyết định rất nhanh: "Anh Bùi, anh yên tâm, tôi biết phải làm thế nào."
Bùi Tử Hành tỏ vẻ khen ngợi.
Hắn đi vào phòng bệnh, nhìn thằng bé đang nằm trên giường bệnh truyền nước, ngủ mê man.
Dáng vẻ thằng bé rất ngoan ngoãn, khuôn mặt trẻ con mũm mĩm, gò má núng nính, căng tròn khiến người ta yêu thương. Nhìn kỹ cũng giống Hạ Lăng mấy phần, chóp mũi và vành tai xinh xắn mượt mà. Nhìn kỹ thêm lần nữa thì cũng có mấy phần giống Lệ Lôi, nhưng cũng không rõ ràng.
Bùi Tử Hành nặng trĩu tâm sự, không biết khi nào Tiểu Lăng sẽ phát hiện sự thật.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com