Hạ Lăng gật đầu.
Chỉ có Tô Đường mới có thể gài bẫy cô như thế.
Phượng Côn khẽ siết chặt tay, đập mạnh xuống chiếc bàn gỗ gây nên tiếng vang trầm thấp: "Anh có thể hỗ trợ em điều tra chuyện này, anh sẽ tìm chứng cứ. Chỉ cần có chứng cứ, Lệ Lôi sẽ nhận ra bộ mặt thật của cô ta rồi rời xa cô ta." Tình yêu là một trò chơi sống còn, hoặc là thua, hoặc là thắng, không có lập lờ ở giữa.
Chuyện Phượng Côn phải làm là giúp đỡ Hạ Lăng chiến thắng.
Thế nhưng Hạ Lăng lại nói: "Không cần đâu."
Phượng Côn hơi nhíu mày, có vẻ bất ngờ. Tiểu Lăng đổi tính rồi sao? Nếu trước kia chuyện này xảy ra, mặc kệ ai chọc vào cô, cô đều có thù tất báo, chứ đừng nói tới việc đối phó với tình địch.
"Có khuất tất gì à?" Anh hỏi
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com