Lệ Duệ: "..."
Cậu càng ngày ghét cậu bé tên là Diệp Thiệu Huy kia.
Hạ Lăng cũng rất kinh ngạc, cô không biết Thiệu Huy trông hiền lành, vô hại lại có khả năng này. Bình thường chỉ thấy cậu bé thích chơi với những con thú nhỏ, hoặc ôm gấu bông chơi đồ hàng như bây giờ, đây quả là tài năng tiềm ẩn. Chút lo lắng trước đó trong lòng cô dần tan biến, cuối cùng cũng không nuôi đứa trẻ này sai cách. Dù có hơi ngốc và hiền lành dễ thương, nhưng cậu cũng có thể chơi được những món đồ chơi mấy cậu bé thích chơi.
Cô chỉ còn kinh ngạc mà thôi.
Mắt của Lệ Lôi sáng lên, người ngoài nghề hóng chuyện, người trong nghề nhìn là biết cách thức. Người khác chỉ coi là Thiệu Huy lắp súng nước đồ chơi mà thôi, nhưng Lệ Lôi nhìn ra được cách lắp của đứa bé này rất thành thạo, chuyên nghiệp. Động tác của cậu bé liền mạch, thậm chí còn chuẩn hơn cả Lệ Duệ.
Qua một khoảng thời gian nữa, đứa bé này chắc chắn sẽ trở thành cao thủ chơi súng.
Nhưng...
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com