Hạ Lăng nhìn ngày đăng bài và ngơ ngẩn.
Cô vội nói với Mạch Na: "Không phải như vậy, ngày hôm qua có người tặng hoa cho em ở trên sân khấu, nhưng cô ta nói với em, có người tụt huyết áp ngất xỉu, bảo em yên tâm hát. Căn bản chưa hề nói đến chuyện đánh hội đồng!"
Lúc ấy ở trên sân khấu, âm thanh quá lớn nên cô vốn không biết bên dưới đã xảy ra chuyện gì.
Mạch Na nói: "Đương nhiên chị tin em. Nhưng truyền thông và công chúng không nghĩ như vậy. Tiểu Lăng, chị thấy sau chuyện này có chủ mưu, có người thúc đẩy ở sau màn, muốn làm em rơi đài."
"Là ai đây?" Cô hỏi.
"Người đáng nghi quá nhiều." Mạch Na trầm ngâm: "Ví dụ như ông cụ Lệ. Làm cho em mất hết danh dự rồi sẽ càng dễ dàng chia rẽ em và boss. Cũng lẽ đó, nhà họ Cố và Bùi Tử Hành cũng có khả năng."
"Bùi Tử Hành?" Hạ Lăng dường như ngừng thở, nhớ tới sự hỏi han ân cần của người đàn ông kia trong khoảng thời gian này.
Nếu đúng là hắn, thế thì lòng dạ của hắn quá sâu, thật là đáng sợ.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com