Cô đi đến cửa phòng.
Nhìn ra ngoài qua mắt mèo, chỉ thấy một người đàn ông cao lớn đứng ở cửa, mặc áo sơ mi ca rô màu khói sẫm, khuôn mặt lạnh lùng.
Quả nhiên là Bùi Tử Hành.
Trên tay hắn bưng một cái khay, bên trên đặt một đĩa táo được cắt thành từng miếng, còn có nhiều loại salad trái cây, cùng lá bạc hà và mật ong, nhìn thơm ngọt và đẹp mắt.
"Anh mang đồ cho em ăn." Trong điện thoại, Bùi Tử Hành nói nhẹ nhàng: "Tiểu Lăng, mở cửa." Khi tâm trạng cô không tốt thì cô thích nhất là ăn vặt, cho nên hắn đã dặn phòng bếp làm salad trái cây.
Nhưng cô lại nói: "Cảm ơn, anh về đi, tôi không ăn."
Hắn ta hỏi: "Vì sao?"
"Anh biết nguyên nhân mà."
"Bởi vì Lệ Lôi."
"Tôi là bạn gái của anh ấy." Hạ Lăng nói. Từng vì chuyện của Bùi Tử Hành mà cô và Lệ Lôi đã có rất nhiều mâu thuẫn, bây giờ Lệ Lôi không ở đây, trong thời kỳ mẫn cảm này, cô không hy vọng có chuyện gì xảy ra.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com