"Anh đừng trả thù nhà họ Lệ có được không?" Hạ Lăng nói.
"Em xót thật đấy à?" Hạ Mặc Ngôn bình thản nói.
Hạ Lăng cuống cuồng: "Anh!"
"Thôi được rồi, không đùa em nữa." Hạ Mặc Ngôn cắt tỉa xong cành hoa, đặt công cụ về lại trong vườn, "Đi thôi, thu dọn đồ, chúng ta đi mua sắm."
Hạ Lăng nói: "Anh không trả thù nhà họ Lệ nữa?"
Người ta nói con gái là con người ta quả không sai, còn chưa làm con dâu nhà họ Lệ mà cả trái tim đã hướng về người ta rồi. Ngài Quốc sư có vẻ không vui, "Nếu em còn không ra ngoài, thì đúng là anh có thời gian làm chút gì đó đó."
Hạ Lăng vội vàng đi thay quần áo.
Cô không biết rằng những chuyện như trả thù thế này đâu có đơn giản như vậy. Hạ Mặc Ngôn đúng là có khả năng khiến người ta tan cửa nát nhà, nhưng sẽ phải trả một cái giá rất đắt. Nếu không phải có mối hận thù sâu nặng thì sẽ chẳng dễ dàng sử dụng thủ đoạn như vậy. Anh chỉ nói đùa chọc cô vui thôi, để cô biết rằng nhà mẹ đẻ mãi mãi bảo vệ cô.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com