"Anh thật sự không hề nhận được mà." Lệ Lôi nói, lấy di động ra cho cô xem.
Lịch sử cuộc gọi hiển thị trên màn hình điện thoại quả thực là không có cuộc gọi của cô, nhưng lại có của Nam Cung Thanh Nhã. Hạ Lăng nhìn chằm chằm vào bốn chữ ấy, lửa giận trong lòng bùng lên cuồn cuộn, không kiềm được mở mục tin nhắn dưới cái tên ấy ra, chỉ thấy tin nhắn viết: [Anh Lệ, cảm ơn anh tối nay đã bầu bạn với em, em rất vui, mong chờ lần gặp tiếp theo.]
Lệ Lôi nhắn lại một biểu tượng mặt cười.
Hạ Lăng ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào anh: "Anh đối xử với cô ta tốt thật đó." Giọng điệu của cô rất tủi thân.
Lệ Lôi sứt đầu mẻ trán: "Em nghe anh nói…"
Đúng lúc này, điện thoại của anh đổ chuông, trên màn hình vẫn hiển thị là "Nam Cung Thanh Nhã". Không đợi Lệ Lôi kịp phản ứng, Hạ Lăng đã nhận máy, nói với đầu bên kia điện thoại: "Nam Cung Thanh Nhã, tôi khuyên cô từ bỏ ý nghĩ này đi, Lệ Lôi là bạn trai của tôi, không phải của cô!"
Nói xong, cô hung dữ cúp máy.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com