Hạ Lăng hẹn gặp Hạ Vũ.
Ánh mặt trời giữa trưa sáng choang, hai người hẹn gặp ở một nhà hàng Nhật có phòng riêng cao cấp.
Xung quanh rất yên tĩnh.
Hạ Vũ mặc váy mùa xuân màu khói nhạt, túi xách Chanel, trang điểm theo kiểu nhẹ nhàng, nhìn cô ta có vẻ rất khỏe khoắn. Hạ Lăng thì khác, ốm nặng chưa khỏi, khuôn mặt thanh tú hơi tái nhợt, dáng vẻ gầy yếu tiều tụy. Hạ Vũ nhìn cô, tâm trạng rất tốt, cầm quai túi xách đặt trên bàn: "Nói đi, cô tìm tôi làm gì?"
Hạ Lăng cũng không quanh co lòng vòng: "Cô hại chết con tôi."
Cô dùng câu khẳng định, chứ không phải câu nghi vấn.
Hạ Vũ cười khẽ, tựa như cô ta đã đoán được cô sẽ hỏi vấn đề này, nói dửng dưng: "Cô có chứng cứ gì? Không có chứng cứ đừng vu oan người khác. À, tôi còn chưa biết đứa bé đó chết đâu, tiếc nhỉ, ha ha."
Hạ Lăng nắm chặt cốc nước trong tay, hết sức kiềm chế mới không hắt nước vào cô ta.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com