"Con mất tích rồi, sức khỏe của em quan trọng gì chứ?" Hạ Lăng khàn giọng nói.
Bùi Tử Hành khuyên giải: "Có nhiều người tìm thằng bé giúp em như vậy. Nó sẽ về thôi. Vả lại..." Hắn ta hơi dừng lại: "Nếu thật sự không thể tìm về được thì sinh tiếp một đứa cũng thế cả."
Sinh tiếp một đứa cũng thế cả.
Trong nháy mắt, như có gì đó đang cứa vào tim Hạ Lăng.
Cô ngẩng phắt đầu lên, nhìn Bùi Tử Hành chằm chằm: "Có phải anh... có phải anh ném thằng bé đi, sau đó cố ý lo lắng với tôi, giả vờ người tốt trước mặt tôi không?" Cô càng nghĩ càng thấy nghi ngờ. Hệ thống an toàn của biệt thự rất tốt. Nếu không phải người đặc biệt quen thuộc thì sao có thể cướp mất bé con mà thần không biết quỷ không hay được chứ?
"Anh giấu con của tôi ở đâu? Trả lại con cho tôi!" Cô nói.
Vẻ mặt Bùi Tử Hành lập tức trở nên sa sầm: "Em không tin anh?"
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com