Hạ Lăng ngẩng đầu lên và cảm ơn y tá trưởng một lần nữa: "Rất ngon."
Vì vậy, nụ cười chuyên nghiệp trên mặt y tá trưởng nhạt đi, thêm vài phần tươi cười ấm áp, thật lòng thật dạ: "Phải không, tôi cũng cảm thấy ngon. Ông chồng tôi ấy à, lúc vừa kết hôn chẳng biết gì cả. Mấy năm nay, vì công việc của tôi ngày đêm đảo lộn nên anh ấy đã học được rất nhiều thứ, bây giờ bữa nào ở nhà cũng đều là anh ấy nấu."
Có lẽ là trực đêm nên vắng lặng, chị ta ngồi hẳn xuống mép giường của Hạ Lăng, vừa chăm nom cho cô ăn cơm, vừa nói chuyện gia đình: "Công việc của chồng tôi không kiếm được mấy, khoản vay mua nhà cũng không thể dựa vào mình anh ấy. Có điều anh ấy thật lòng đối xử tốt với tôi, việc bẩn việc vất vả nào cũng giành làm. Kết hôn nhiều năm như vậy cũng chưa để tôi chịu một chút ấm ức nào."
Y tá trưởng nói rồi cười: "Tôi cũng thỏa mãn."
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com