Từng tiếng như chim quyên nhỏ máu.
Mặt Bùi Tử Hành không cảm xúc nhưng trong lòng lại như có sóng to gió lớn quay cuồng.
Thật ra Tiểu Lăng luôn là một cô gái rất mỏng manh. Trong quá khứ, cho dù là bị gai của một nhành hoa đâm vào đầu ngón tay, cô cũng sẽ ấm ức, rưng rức chực khóc, làm nũng với hắn rất lâu.
Nhưng bây giờ, cô cố nén đau quỳ dưới đất, nơi nơi đều là máu.
Đời này, cô chỉ cầu xin hắn hai lần, một lần là vì cứu Lệ Lôi, mà lúc này đây, là vì cứu con của Lệ Lôi… Hai lần đều là vì cùng một người đàn ông.
Bùi Tử Hành hận không thể mổ bụng cô ra ngay bây giờ, moi đứa con hoang kia ra và giẫm nát.
Hắn lạnh lùng ra lệnh cho tài xế đi theo: "Đỡ cô Diệp lên, đưa đến phòng phẫu thuật."
Hắn rất quen thuộc với Viện trưởng của Bệnh viện Từ Ninh, đã liên hệ trước với bệnh viện để chuẩn bị phá thai.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com