Hạ Lăng ngẩng đầu, nhìn hắn ta.
Bùi Tử Hành cảm nhận được ánh mắt của cô, bồi thêm một câu nữa: "Đừng đẩy những chuyện bẩn thỉu thối nát mà em đã làm lên người chị em, đừng để cô ấy trên trời có linh thiêng cũng không được yên ổn." Tuy rằng Hạ Vũ luôn mồm kêu oan, dù không có camera để chứng minh Hạ Vũ là người đẩy. Nhưng Tiểu Lăng đã nói là có người ở sau lưng đẩy cô, liên hệ với tình huống lúc đó thì một là Tiểu Lăng nói dối, hai là chắc chắn Hạ Vũ đẩy Tiểu Lăng xuống.
Tiểu Lăng là chị gái ruột của Hạ Vũ, dù đã chuyển thế hai kiếp rồi, nhưng cô không có lý do gì để vu oan cho Hạ Vũ. Hạ Vũ nói câu: "Sợ phải chịu trách nhiệm khi để sảy mất đứa bé của hắn?" Đúng lúc chuyện nực cười, bởi vì đứa bé hoàn toàn không phải là con hắn.
Bùi Tử Hành nghĩ như vậy, vẻ mặt lạnh lùng hơn.
Hạ Vũ nhìn thấy dáng vẻ hắn như vậy thì rất sợ hãi, lại vẫn còn khóc sướt mướt: "Anh Tử Hành, em bị oan thật mà…"
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com