Lệ Lôi nhìn sắc mặt cô, giọng rất đỗi dịu dàng: "Có anh ở đây."
Chỉ một câu đã khiến cho người ta yên tâm đến kỳ lạ. Bỗng nhiên Hạ Lăng không còn cảm thấy sợ nữa. Anh đã làm nhiều chuyện vì cô như thế, thậm chí còn bằng lòng trả giá cả tính mạng, vậy thì còn có cái gì là không thể? Vả lại, giờ cũng là lúc cô nên cố gắng thoát khỏi bóng ma ám ảnh kia rồi. Cô cẩn thận từ từ khép mắt lại.
Thế giới bỗng trở nên tối đen, ngoài cửa sổ xe cũng tối om. Ý thức được điều đó khiến cô bắt đầu lo lắng.
Lúc này, Lệ Lôi lên tiếng đúng lúc: "Anh hát cho em nghe nhé, em thích nghe bài gì?"
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com