Trong phòng VIP rất yên tĩnh, người đàn ông kia tháo khăn quàng cổ màu trắng và găng tay trắng, cởi cả áo khoác gió dáng dài màu trắng ra.
Lúc này, Hạ Lăng mới nhận ra cả người anh ta tái nhợt, chẳng hồng hào chút nào, y như bông tuyết ngoài cửa sổ vậy. Nói sao nhỉ… Quả thật là không giống người sống. Nhưng quái lạ là ý nghĩ này lại không khiến cô cảm thấy sợ hãi, mà chỉ hơi tò mò nhìn anh ta chằm chằm, hỏi: "Anh thật sự là anh trai tôi?"
Hạ Mặc Ngôn cụp mắt pha trà, dáng vẻ tao nhã. Giây lát sau, anh ta đẩy tách trà sứ men xanh đến trước mặt Hạ Lăng: "Nếu em không tin, anh có thể đi xét nghiệm DNA với Hạ Vũ, chắc hẳn cô ta sẽ rất vui lòng nhận người anh trai này."
Hạ Lăng nhớ, trước đây khi được trại trẻ mồ côi nhận nuôi cùng với Hạ Vũ, trong viện đã từng dẫn các cô đi xét nghiệm DNA, kết quả đúng là có quan hệ chị em ruột. Nếu như anh ta thật sự là anh trai của Hạ Vũ thì chắc chắn cũng là anh trai của cô.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com