"Em còn nhớ Lỵ Nhi không?" Phượng Côn không trả lời câu hỏi của cô mà lại nhắc đến chuyện khác.
"Lỵ Nhi?" Hạ Lăng cau mày ngẫm nghĩ hồi lâu, rồi lại nhìn anh bằng ánh mắt mù mờ.
Phượng Côn khẽ lắc đầu thở dài, cười bao dung: "Em đó... trước giờ chỉ toàn đắm chìm ở trong thế giới của riêng mình, không nhớ được tên người hay tên sự việc gì ở xung quanh. Gợi ý cho em một chút, tám năm trước, ở bữa tiệc thường niên của nhạc hội Tinh Vân."
Anh nói như vậy, Hạ Lăng mới có ấn tượng.
"Là cô ta!" Cô nhớ ra rồi, trong đầu cô hiện lên một khuôn mặt đẹp đến mức làm người ta điên đảo. Cho dù ở trong giới showbiz người đẹp như mây, nhưng cô ta vẫn có gương mặt thiên sứ đủ để khiến cho người khác có ấn tượng sâu sắc, say sưa ca ngợi. Trước đây, có nhà bình luận đã nói rằng, Lỵ Nhi là người duy nhất có thể đọ sắc đẹp với Hạ Lăng.
Thậm chí là còn quá đáng hơn cả thế.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com