Hạ Lăng không biết Lệ Lôi lại chơi trò gì.
Mới chia tay không lâu, anh lại bắt đầu đưa đón, tặng hoa rồi hẹn cô đi ăn… những chuyện chỉ có những người yêu nhau mới cùng làm. Cô không từ chối được, chỉ có thể tùy theo anh.
Có điều, tâm trạng cô vẫn suy sụp, mặc cho anh làm gì, cô vẫn uể oải, chẳng hề có tinh thần.
Hôm nay, Lệ Lôi đưa cô đến studio.
Đến dưới lầu, anh mở cửa xe, muốn đi vào cùng cô.
Hạ Lăng cản anh: "Anh muốn bị người ta nhìn thấy sao?"
Lệ Lôi: "Bị người ta nhìn thấy thì sao?"
Hạ Lăng: "Bị người ta đồn rằng em và anh tro tàn lại cháy, rồi qua một thời gian sau anh lại bỏ rơi em lần nữa, có phải thú vị lắm không?"
Lệ Lôi nhíu mày: "Anh sẽ đối xử tốt với em."
Hạ Lăng cười khẩy, chỉ im lặng nhìn anh chứ không nói gì, cũng không nhúc nhích, khóe mắt đuôi mày đều thể hiện thái độ ngờ vực.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com