Mấy tên bảo vệ nghĩ thầm, nói thừa, cô chỉ là một ngôi sao nhỏ mà thôi, còn cậu Cố là ai chứ? Sao có thể coi như ngang hàng được.
Những người đó lại càng tỏ vẻ lạnh nhạt và khách sáo, nói: "Cô Diệp, xin thứ lỗi, chúng tôi cũng chỉ giải quyết công việc thôi."
Hay cho một câu giải quyết công việc!
Hạ Lăng giận quá hóa cười. Tất cả những người này đều xem thường cô đúng không?! Cô nổi cáu, đẩy mạnh đám người đó, liều lĩnh muốn xông ra ngoài.
Không biết là ai hét to: "Bắt lấy cô ta! Đừng để cô ta chạy!"
Mấy tay bảo vệ đuổi theo, bảy tám cánh tay siết chặt lấy cô. Trong lúc hỗn loạn, mái tóc được chải chuốt cẩn thận của đã bị rối tung lên, nút áo bung ra, lăn dưới nền đá hoa.
Cô nhếch nhác kinh khủng, giọng nói cũng lạc đi: "Thả tôi ra!"
Nhưng không ai để ý tới.
Lúc này, Cố Kiêu không còn ôm lấy bộ phận quan trọng kêu trời kêu đất nữa, mà được hai tay bảo vệ đỡ lên, lảo đảo đi đến trước mặt Hạ Lăng, không nói hai lời mà đạp mạnh vào cô.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com